Muốn kiếm được nhiều tiền, muốn được làm điều mình thích, muốn được tôn trọng, được chú ý. Thường là vì chúng ta cảm thấy không hạnh phúc, không thỏa mãn với “vị trí hiện tại” của mình. Nên chúng ta mới tìm kiếm sự thay đổi và băn khoăn về lựa chọn của chính mình
Đừng kinh doanh nếu chưa hiểu và cân nhắc những điều tối quan trọng này
“Bài cực dài, đừng đọc nếu anh em chưa thật sự nghiêm túc với những quyết định thay đổi cuộc đời.”
Tôi tin chắc rằng các anh chị em, ai cũng đã từng canh cánh câu hỏi này trong lòng. Ai cũng đã từng thâu đêm mất ngủ vì những quyết định ảnh hưởng đến cuộc đời.
Rằng liệu có nên nghỉ việc để theo đuổi đam mê.
Tôi cũng đã từng như thế, và Tôi rất hiểu điều ấy.
Tôi mong là bài viết này (tuy siêu dài) sẽ giúp được các anh chị em tìm được câu trả lời cho chính bản thân mình. Để có thể mạnh mẽ và tự tin tiến lên.
Vì Sao Chúng Ta Băn Khoăn?
Thường là vì chúng ta cảm thấy không hạnh phúc, không thỏa mãn với “vị trí hiện tại” của mình. Nên chúng ta mới tìm kiếm sự thay đổi và băn khoăn về lựa chọn của chính mình.
Tôi may mắn được trải qua, được gặp và trò chuyện cùng nhiều người đã trải qua. Tôi nhận thấy thông thường chúng ta lưỡng lự vì 3 vấn đề chính nhất.
“Muốn kiếm được nhiều tiền
Muốn được làm điều mình thích
Muốn được tôn trọng, được chú ý”
Những lý do này sẽ thay đổi theo thời gian, chứ không cố định mãi mãi.
Đó là lý do vì sao khi bắt đầu anh em cảm thấy kiếm tiền là quan trọng nhưng rồi đến một lúc anh em tìm kiếm sự cân bằng, tìm kiếm sự ghi nhận của đám đông.
Dễ nhìn nhất là lúc trẻ, chúng ta khao khát kiếm tiền. Cứ nhiều tiền là chúng ta sẽ lao vào vì lúc này chưa áp lực, chương vướng bận chưa bị lừa nhiều, chưa thất vọng nhiều.
Thêm phần là vật chất còn thiếu thốn nên cứ tiền cao dù không được làm điều mình thích, hay xã hội tôn trọng mình vẫn bất chấp làm. (Ví dụ như đa cấp)
Nhưng khi ở độ tuổi tài chính tương đối ổn định, không thiếu ăn thiếu mặc nữa thì chúng ta hướng về những điều khác.
Về đam mê, về đóng góp xã hội, chia sẻ trải nghiệm.
Thêm một tí thời gian nữa thì chúng ta nghĩ về sự ra đi, muốn để lại những gì đó có ích và giá trị cho thế hệ đi sau. Bản chất là chúng ta tìm kiếm sự ghi nhận và trân trọng từ cộng đồng.
Vậy nên ở mỗi giai đoạn cuộc đời chúng ta sẽ có những câu trả lời khác nhau cho cùng 1 câu hỏi.
Ở mỗi giai đoạn, cái “cần” của chúng ta rất khác nhau.
Vậy nên,
Để trả lời được câu hỏi này phụ thuộc vào anh em đang ở đâu (giai đoạn) và muốn đi về đâu (mục tiêu cuộc đời)..
Được Và Mất Khi Chọn Làm Thuê
Được gì?
- Được làm đúng thế mạnh, sở trường của mình.
Anh em học 12 năm, và tiếp tục thêm 4 năm đại học để có được những kiến thức mà số đông ít có.
Vậy tại sao lại không sử dụng những kiến thức đó tạo thành thế mạnh của mình mà lại sử dụng những kiến thức và kỹ năng mà ai-cũng-có để thi tài cao thấp với người khác?
Vậy có phải là anh em đã phí thời gian của mình không?
Đi làm sẽ giúp anh em có được kinh nghiệm nền tảng cực kỳ vững vàng, là nền móng để anh em phát triển sau này.
Dù là anh em tự khởi sự kinh doanh hay phát triển nghề nghiệp theo hướng chuyên sâu cũng đều tốt chứ không hề bất lợi.
Nếu anh em khởi sự kinh doanh, anh em sẽ phải trả giá cho cái sai của mình, đằng này anh em vừa được học, được thử được sai lại vừa được trả tiền.
Rõ ràng đây là một deal không thể hời hơn.
- Được hướng dẫn bởi những người thầy, người sếp.
Dù cho anh em có tài năng thiên bẩm, nhưng nếu không gặp được một người thầy tầm cỡ. Mãi mãi năng lực của anh em không bao giờ được khai phá.
Và cách tốt nhất để khai phá là làm việc và học hỏi từ “những người thầy” đấy.
Đừng nói về việc chê bai sếp hoặc không thể học được gì từ sếp. Lúc phỏng vấn là anh em đã có quyền chọn sếp, có muốn đi theo và học người này hay không.
Nên đừng đổ lỗi cho số phận, chính anh em đã tạo nên con đường anh em đang đi.
- Được sự ổn định “thời điểm”.
Không phải quá lo lắng về thu nhập dù việc kinh doanh có như thế nào, công ty chết sống ra sao thì sếp vẫn phải trả lương đầy đủ. Chuyện này sẽ rất khác nếu như anh em khởi sự kinh doanh.
Tính ổn định này thường xuất hiện kèm với 1 cái bẫy, gọi là cái bẫy của sự thỏa mãn.
Chúng ta thường nói về việc kinh doanh, kiếm nhiều tiền trước khi đi làm nhưng rồi sau khi đi làm và có được mức thu nhập không quá cao nhưng cũng không quá bèo bọt.
Chúng ta thường bằng lòng hiện tại và sống với nó. Theo đó, hoài bão và đam mê sẽ bị thui chột dần.
Đến khi nhận ra và muốn bắt đầu khi đó đã quá trễ, chúng ta không còn đủ thời gian và can đảm để đánh đổi nữa.
Cứ nhìn vào ví dụ của chú chuột sa chĩnh gạo là thấy rõ nhất.
Mất gì?
- Cái mất đầu tiên có vẻ như là tiền bạc.
Nghe phi lý nhưng đó là thực tế.
Ai cũng nhìn thấy khi đi làm thì giá trị anh em làm ra không bao giờ tương xứng với thứ anh em nhận được.
Bản chất của tư bản là vậy.
Đó là giá trị thặng dư.
Người chủ sẽ lấy phần đấy của anh em.
Anh em luôn là người thiệt trong trò chơi này. Khi anh em không còn giá trị cho tổ chức, anh em sẽ bị đào thải.
Bởi vậy chẳng ai giàu có mà cả đời làm thuê cả.
(Tất nhiên giàu có tùy theo định nghĩa của mỗi người nhé)
Nếu mục tiêu anh em là có 1 tỷ thì đi làm thuê vẫn hoàn toàn có thể đạt được nhé.
- Sự tự do
Nhìn thì có vẻ làm kinh doanh sẽ tự do hơn, nhưng thực tế lại cực hơn rất nhiều. Nếu anh em nghĩ ở văn phòng anh em chịu sự phụ thuộc bởi sếp thì kinh doanh anh em có hàng trăm ngàn sếp.
Chính là khách hàng của anh em.
Anh em chẳng thể nghỉ được vào ngày người ta nghỉ nếu đó là khu du lịch.
Anh em chẳng thể nghỉ lúc người ta đi chơi nếu anh em làm ăn uống.
Những năm tháng đầu khởi sự kinh doanh là một chặng đường chông gai, bởi vậy không có nhiều người vượt qua được.
Cho nên làm ở đâu cũng sẽ mất tự do cả, hễ đã chấp nhận bán sức lấy tiền là phải chấp nhận thích nghi với môi trường mà mình sống. Tức là mất tự do (một phần nào đấy) tùy theo môi trường.
- Sự công nhận
Làm chủ thì oách hơn, tất nhiên rồi. Cái này không ai có thể phủ nhận.
Tuy nhiên làm công nhưng làm Giám Đốc Marketing hay Giám Đốc Nhân sự cũng đâu phải không có tiếng tăm đúng không?
Đôi lúc cần xác định rõ tố chất mình làm tướng hay làm vua thì hợp. Vua thì lại có vua nước lớn hay vua nước nhỏ. Ai cũng muốn làm vua nước lớn nhưng không phải ai cũng đủ năng lực và sẵn sàng cho ngôi vị đó.
Khi đi làm thuê thì sự công nhận của anh em sẽ phụ thuộc khá nhiều bởi sếp. Do đó, rủi ro và nỗi đau không được công nhận luôn thường trực.
Hễ phụ thuộc vào người khác thì khó lòng mà thoải mái được, đúng không?
Được Và Mất Khi Kinh Doanh
Được gì?
- Thu nhập.
Làm kinh doanh tất nhiên là nhiều tiền hơn rồi.
Cảm giác cũng sướng hơn vì mình làm cho chính bản thân mình. Làm nhiều ăn nhiều, nên làm không mệt mỏi ngơi nghỉ.
Tuy nhiên không phải ai làm cũng thành công.
Có nhiều người khởi sự kinh doanh, thất bại rồi lại quay lại con đương làm thuê, và còn là gánh nợ.
Nên tâm thế nặng nề và bị đè bẹp, không thể phát huy hết năng lực được. Và tất nhiên là không thể quay trở lại vạch xuất phát được.
Nên thu nhập cao là có, nhưng không phải đúng với tất cả mọi người. Người ta nói nhiều về những người thành công nhưng người thất bại nhiều vô kể, chẳng ai nói về họ cả.
- Sự phát triển toàn diện.
Anh em sẽ cần nhiều kỹ năng để có thể tồn tại và phát triển sự nghiệp. Bởi vậy các kỹ năng của anh em sẽ được “trường đời” hoàn thiện một cách mạnh mẽ và nhanh khủng khiếp.
Chuyện này khiến cho cuộc đời của anh em trở nên thú vị và đáng sống hơn rất nhiều. Anh em sẽ học được nhiều kỹ năng bắt buộc phải có để đạt được cuộc sống hạnh phúc (kiểu theo 8 yếu tố của bánh xe cuộc đời).
Và tất nhiên là anh em dễ va vào hạnh phúc hơn.
- Sự bền vững về dài hạn
Những điều anh em xây dựng cho mình sẽ tồn tại theo thời gian. Càng lâu dài nó càng trở nên dầy dặn và tốt cho anh em trong tương lai.
Không như việc đi làm và nhảy việc giữa các công ty. Mỗi lần như thế anh em sẽ phải tốn thời gian chứng minh năng lực, sự phù hợp với văn hóa môi trường lại từ đầu. Ở đây anh em tự xây dựng ra môi trường của chính mình và sống chết với nó.
- Sự công nhận.
Cái này thì không bàn cãi. Khi anh em dám đứng ra và kinh doanh, anh em đã làm điều mà ít người dám làm và anh em xứng đáng được ghi nhận và tự hào vì điều đó.
Trong con mắt và quan điểm của người Á Đông (bố mẹ cô dì chú bác mình) thì cứ làm chủ đã là một đẳng cấp rất rất khác rồi. Bởi hễ cứ về nhà là anh em sẽ trở thành tâm điểm, sự tự hào của cả gia đình khi nói chuyện với hàng xóm, khách khứa.
Mất gì?
- Mối quan hệ, anh em bè.
Chính vì phải dành thời gian để học và phát triển những cái mới mẻ, chưa biết (có cái tốt, có cái không) anh em sẽ ít dành thời gian hơn cho bản thân và các mối quan hệ xung quanh.
Điều này khiến anh em trở nên xa cách hơn với người yêu, anh em bè, gia đình.
Thậm chí khi anh em thay đổi về nhận thức, nhiều khả năng anh em sẽ không còn muốn duy trì những gì anh em đã và đang có.
Nhìn nhận về xã hội và thế giới khác rồi, anh em sẽ thấy lũ anh em mình thật tầm thường. Anh em muốn kết giao với những người giàu hơn, giỏi hơn giúp anh em phát triển lên nữa.
Người yêu không hiểu và thông cảm cho những điều anh em đang theo đuổi dẫn tới rạn nứt, không giao tiếp được.
Không phải tự nhiên mà người ta bảo “giàu đổi anh em, sang đổi vợ”. Đó là do sự thay đổi về niềm tin và giá trị sống. Nó có lý do của nó cả.
- Sự thoải mái, yên tâm
Kinh doanh gốc nghĩa của nó là từ “Người chấp nhận rủi ro”.
Bởi vậy không thể đoán biết trước được là thắng hay thua, giàu hay nghèo. Thậm chí đang thành công, ào một phát trắng tay lúc nào không hay.
Cho nên làm kinh doanh rủi ro hơn đi làm thuê rất nhiều. Không có tự nhiên mà nghề doanh nhân có tỷ lệ tự tử cao nhất nhì đâu.
Nếu đi làm anh em có bảo hiểm thất nghiệp, nhưng kinh doanh thì lời ăn lỗ chịu. Mọi rủi ro anh em phải gánh chịu tất.
- Sự tự do
Nghe thì hơi phi lý nhưng đúng là vậy.
Nếu anh em một mình, anh em buồn vui gì cũng được nhưng khi anh em là chủ rồi. Cảm xúc, lời nói mọi hành động của anh em đều ảnh hưởng đến tập thể.
Anh em không minh bạch, anh em làm điều bất chính, anh em làm sai, không làm gương. Tất cả những điều ấy đều ảnh hưởng đến tập thể và tổ chức của anh em.
Sẽ có rất nhiều lần dù anh em không ổn, dù hết tiền phát lương, dù gặp vấn đề nghiêm trọng anh em vẫn phải tươi cười lạc quan (hoặc cố tỏ ra).
Vì để không ảnh hưởng đến tinh thần tập thể.
Khi ấy, chỉ khi vào phòng đóng cửa lại, một mình với bản thân. Anh em mới được sống thật với chính mình.
Anh em không hề tự do như anh em nghĩ khi khởi sự.
Sự trầm cảm, stress xuất phát từ đây mà ra.
Khi Nào Chọn Cái Nào?
Phụ thuộc vào anh em là ai, anh em đang ở đâu và anh em muốn đi đến đâu.
Nếu mục tiêu của anh em chỉ đơn giản là ổn định, ngày làm 8 tiếng không quan tâm nắng mưa. Hết việc về với anh em gái vợ con. Một cuộc đời bình thường và phổ biến thì anh em có thể chọn cách làm công ăn lương và nhảy việc (nếu có) cả đời.
Nếu chọn con đường này, đừng bao giờ so sánh và ganh tị với người khác vì sự thành công, giàu có của người khác. Họ cũng đánh đổi nhiều lắm, chẳng qua vì mình không thấy thôi.
Nhưng không thấy không có nghĩa là không có.
Nếu mục tiêu của anh em là nhiều tiền.
Hãy khởi đầu ngay lập tức, ngay hôm nay. Thời gian anh em sống rất có hạn, anh em đã phí mất nhiều năm chỉ để chờ đợi “đến lúc nào đó”, “mai mốt”,…
Nếu không bắt đầu ngay anh em sẽ tiếp tục như thế đến khi không còn cơ hội nào nữa cả.
Sẽ rất may mắn nếu anh em còn trẻ, thời gian còn nhiều và các mối quan hệ cũng còn nhiều cơ hội.
Nhưng nhớ nhé, mọi sự lựa chọn đều có giá của nó. Khi anh em chọn một lựa chọn, có nghĩa anh em đã quyết định được mình phải từ bỏ, phải hi sinh điều gì.
Nếu anh em là người tham lam, anh em muốn sống cân bằng, hạnh phúc nhưng vẫn muốn giàu có, có nhiều tiền. Vậy có cách nào không?
Có luôn nha. Nhưng cách này sẽ mất thời gian hơn và cần sự kiên nhẫn hơn.
Dù bất kể anh em là ai, Tôi vẫn tin công thức này hữu hiệu với anh em.
Giai đoạn 1: Làm, trải nghiệm và va vấp.
Cứ đi thoải mái, làm thoải mái, nghỉ thoải mái. Tìm ra điều mình thích, thứ khiến mình đam mê và sẵn sàng dành thời gian với nó.
Giai đoạn này nhiều người lẩn quẩn cả đời. Chìa khóa để thoát ra khỏi giai đoạn này chính là Vòng Tròn Con Nhím (Sách Từ tốt đến vĩ đại)
Hãy tìm ra thứ đạt được 3 điều sau:
Anh em yêu thích, anh em đam mê
Xã hội đánh giá cao, sẵn sàng trả tiền cho điều ấy
Anh em làm tốt, làm giỏi hơn người khác
Mục tiêu của giai đoạn này chính là tìm được HƯỚNG đi, xác lập ĐÍCH đến.
Giai đoạn 2: Học, trải nghiệm, tiến lên
Đã xác định được điều mình mong muốn. Anh em sẽ cần bổ sung những yếu tố cần thiết để đạt được nó.
Giống như muốn có táo ăn thì anh em cần phải tưới nước, bón phân, nhổ cỏ,…
Những kiến thức anh em cần đạt được
Những thành tựu cần có
Những người anh em cần kết nối, học tập
Những công cụ, nguồn lực cần xây dựng
Anh em đã hội tụ đủ những điều này thì chắc chắn anh em sẽ đạt được mục tiêu của mình. Hay đúng hơn là mục tiêu sẽ theo đuổi anh em. Anh em có né cũng không được nữa kìa.
Ở giai đoạn này, chìa khóa để thành công chính là MENTOR.
Anh em cần một người dẫn dắt, một người thầy hướng dẫn anh em đạt được những điều này nhanh nhất, sâu sắc nhất.
Đây chính là câu trả lời cho mọi quyết định của anh em trong cuộc sống.
Trước khi hành động bất kỳ một việc gì, hãy đặt câu hỏi.
“Việc này có giúp tôi tiến gần hơn đến mục tiêu hay không?”
Nếu có, hành động lập tức và không trì hoãn.
Nếu không, loại nó ra khỏi đầu lập tức và không bao giờ nhắc lại nữa.
Giai đoạn 3: Duy trì và phát triển
Một khi anh em đã đạt được mục tiêu, anh em sẽ tiếp tục nâng tầm nó. Anh em sẽ cần một đội nhóm để hỗ trợ giúp anh em mạnh mẽ hơn, nhiều nguồn lực hơn. Đó cũng là lúc anh em cần phải hệ thống hóa trải nghiệm của mình lại và đào tạo, chia sẻ lại cho thế hệ kế thừa.
Bằng việc chia sẻ lại kiến thức, anh em sẽ tạo ra được giá trị cộng đồng và cho dù mục tiêu của anh em tiếp theo là gì. Cộng đồng này sẽ góp sức giúp anh em đạt được nó một cách tự nhiên, thuận ý nhất.
Đây cũng là giai đoạn anh em kiểm chứng được sự khát khao của bản thân có thực sự to lớn hay không.
“Khi anh em thực sự khát khao một thứ gì, cả vũ trụ sẽ hợp lực để giúp anh em đạt được điều ấy”
Sau đó, anh em tiếp tục trở thành mentor cho thế hệ đi sau…
Hồi Kết
Chọn làm thuê hay chọn làm chủ. Thật ra nó chỉ là sự lựa chọn vào những thời điểm, những giai đoạn cho mỗi cuộc đời mỗi người.
Không có câu trả lời sai, cũng chả có câu trả lời đúng.
Bởi vì sai hay đúng phụ thuộc vào mục tiêu mỗi người. Phụ thuộc vào việc “nó có giúp tôi đạt được mục tiêu của mình nhanh hơn không?”
Vậy nên đừng so sánh cuộc đời của bản thân mình với bạn bè, với những tấm gương thành công ngày ngày được báo chí nhắc đến. Và tất nhiên đừng bao giờ so sánh với “con nhà người ta”.
Hãy bỏ những sự so sánh ấy ra khỏi đầu, nó không chỉ làm anh em bị lung lạc, cảm thấy nhụt chí và yếu đuối mà còn làm anh em trở nên dễ bỏ cuộc, hoài nghi về bản thân.
Tập trung vào điều anh em mong muốn, khát khao và mục tiêu của anh em.
Chỉ anh em chứ không ai khác biết được rằng mình có đang làm đúng hay không.
Mình có đang tiến lên mạnh mẽ về mục tiêu của cuộc đời mình hay không.
Mình có khát khao đủ lớn hay không.
Người yêu không biết.
Bố mẹ không biết.
Anh em bè không biết.
Đồng nghiệp chắc chắn càng không biết.
Chỉ có anh em biết mà thôi.
Vậy nên: Nghĩ kỹ – Quyết làm – Kiên định với nó.
Rồi sẽ đến ngày mọi người bảo anh em “may mắn” nên mới thành công.
Khi quanh anh em tràn ngập “biết thế tao cũng…” thì đó chính là dấu hiệu anh em gần đến đích rồi.
May mắn không tồn tại ngoài kia.
Nó ở đây, trên ngực.
Trong chính trái tim này.
Nghĩ đủ rồi.
Làm thôi.
Bảo Lasvegas – Giúp ae tạo thêm thu nhập